Nếu bạn tin rằng màu hồng chỉ dành cho Hello Kitty thì đến ngay Jaipor đi, bạn sẽ thấy cả giấc mơ hồng và những câu chuyện nơi đây.
Nằm ở phía bắc Ấn Độ, thủ phủ bang Rajasthan – một trong những bang lớn nhất cả nước, Jaipur được mệnh danh “thành phố hồng” nhờ phong cách xây dựng không lẫn với bất kỳ nơi nào khác.
Vì sao lại là màu hồng mà không là màu khác?
Câu chuyện bắt nguồn từ chuyến thăm của Hoàng tử xứ Wales năm 1876. Raja Jawai Singh, người cai trị Jaipur đã lấy màu hồng làm chủ đạo trong các buổi hoà đàm ngoại giao với Anh, ngay trước thềm chuyến thăm của hoàng tử. Khi ấy, những người theo hầu hoàng tử có biệt danh “những chú khỉ mặt hồng”. Raja Jawai Singh nghĩ rằng nếu phủ màu sắc này lên toàn bộ thành phố thì hoàng gia Anh sẽ hiểu được tình cảm chân thành và hiếu khách của Jaipur.
Không chỉ khoác lên mình màu hồng bắt mắt, thành phố Jaipur còn nổi tiếng với hàng loạt di sản văn hoá như pháo đài, cung điện cùng những công trình mang phong cách hoàng gia
Đến Jaipur sau 5h ngồi xe và thêm tầm 30p mua vé lượt về, mình cũng hơi thấm mệt nhưng mà do tiết kiệm thời gian để đi được nhiều nơi nên mình nhanh chóng tìm 1 chiếc tuktuk để đi đến Hawa Mahal ngay, có lẽ đây là nơi đẹp nhất ở Jaipur (theo mình nhé), Chụp cũng nhiều hình ở đây nhất, Câu chuyện đằng sau công trình kiến trúc hình kim tự tháp với chất liệu đá sa thạch đỏ hồng này thật khiến mình ngỡ ngàng. Những cung tần mỹ nữ thời đó chỉ có thể ngắm nhìn đường phố, các hoạt động vui chơi giải trí qua các ô cửa sổ mà người dân ở ngoài không thể biết được.
Tôi chợt nghĩ, thế giới rộng lớn thế này nếu chỉ nhìn qua bằng một ô cửa sổ sẽ đẹp hơn hay hòa vào cuộc vui nơi phố phường mới là mỹ vị nhân gian ai cũng nên nếm trải. Một cô gái thường dân ước mong được một lần nhìn phố phường qua khung cửa ấy, và biết đâu ở trong chính ô cửa sổ ấy cũng chất chứa ước mơ của một cung tần được thả mình tự do như một cô gái thường dân. Vậy đó, cuộc đời đôi khi vài điều nhỏ nhoi thường nhật của người này lại hóa ra ước mơ xa xỉ của một người khác. Không có thứ gì quý giá nhất, cũng không có thấp hèn, có chăng là sự hài lòng.
Jaipur nhìn từ trên cao
3 đồng 1 mớ đàn ông, em đây phụ nữ mình không 9 đồng
(nhìn mớ đàn ông trong hình đi để ko lại chửi em caption sảng)
City Palace:
Trên Tây, giữa Ấn, dưới Trung Hoa
Amber Fort
Vây quanh bằng bức tường thành sừng sững, pháo đài hiên ngang một góc trời. Không một dấu tàn tích của những cuộc giao tranh, nhưng tôi vẫn cảm nhận được choáng ngợp đồ sộ bởi nét cổ kính và vững chãi của từng mảng gạch tường.
Tôi đã leo đến đỉnh để có thể ngắm nhìn toàn thành phố Jaipur về đêm, anw rất tiếc ko có ảnh.
Water Palace
Có thể ví đây như Hồ Gươm ở Hà Nội không nhỉ, ý tôi là một nơi công cộng mà con người ta có thể cùng nhau làm vài thứ giải trí cho qua ngày. Ở đây tập trung rất nhiều người từ nhiều độ tuổi nhưng hoạt động chính vẫn là ngắm nhìn lâu đài nước từ xa, ăn uống, và nhất là cho cá, chim, vịt ăn các loại bột. Tôi không hiểu mục đích là gì, có thể là thú vui hay cũng có thể là một điển lễ cô đơn nào đó.
Người dân ở đây thấy tôi, một chút e ấp ngỏ ý muốn chụp hình chung, sau khi nhận ra nhã ý đáng yêu đó tôi vui vẻ nhận lời ngay (đáng yêu làm sao)
sau đó đổi lại, tôi có bột mì cả nắm để cho cá ăn từ họ^^
To be continued