Bạn có nhớ cảm giác lần đầu tiên nhìn thấy cầu vồng chứ? Đó chắc hẳn là cái cảm giác sung sướng pha lẫn thích thú như lần đầu được thấy thứ hình ảnh kì diệu khiến một đứa trẻ như tôi phải reo hò và hét toáng lên vì quá đỗi yêu thích. Lớn lên, tưởng chừng dường như tìm lại cảm giác của ngày ấy trở nên khó khăn thì ngay lúc này, tại đây, thứ cảm xúc tuyệt vời ấy lại đến với tôi, khi cầu vồng xuất hiện thật đặc biệt.
Hành trình từ Chengdu tới Lanzhou bắt đầu lúc 8h sáng, trong cái nắng ẩm ương, sau đó chúng tôi bắt xe taxi qua Lanzhouxi với giá 20 tệ / người. Hành trình mài mông trên các băng ghế tiếp tục với chuyến tàu nhanh second class từ Lanzhou đi Zhangye (Trương Dịch). Chúng tôi phải chạy đua với thời gian, xoay xở nhanh nhất có thể để tới Đan Hà trước khi tốiBến tàu lanzhouxi xịn xò nhìn như sân bay
Ngày thứ 17, thời gian thật chậm cho những ngày chờ đợi nhưng thật nhanh khi chúng ta đắm chìm vào niềm đam mê của mình. Nhớ ngày nào bọn chúng tôi còn loay hoay với bao nhiêu cảm xúc hoang mang cùng cái quyết định điên rồ kéo dài chuyến du hí của mình, mà nay chuyến hành trình phiêu lưu xứ sở của các huyền thoại, truyền thuyết phương Đông – đã đi được hơn nửa đoạn.
Chút cảm xúc khi hồi tưởng những chặng đường trong chuyến hành trình
Lẩm nhẩm và playback hình ảnh những nơi đã đi qua là cách tôi tạm quên đi cảm giác ù tai trên chuyến tàu siêu tốc như mũi tên lao vun vút xuyên qua những dãy núi khổng lồ. Suy nghĩ của tôi dường như tỉ lệ nghịch với tốc độ của tàu lúc bấy giờ, bỗng dung tôi thấy mình trở nên chậm rãi hơn, sau những thước phim trải nghiệm một dòng suy tư cắt ngang bẻ đôi luồng cảm xúc. Tôi thật sự thấy nhớ nhà. Tôi thấy thèm món ếch kho sả ớt hay tô canh chua cá khói bốc nghi ngút mẹ nấu vội kịp cho bữa cơm nhà, nhớ tiếng cười, mấy hành động ngô nghê của hai đứa cháu gái đáng yêu, nhớ cái cảm giác bận rộn chạy khắp nơi giữa trưa Sài Gòn với vài ba bao hàng cồng kềnh, nhớ cả vài ba cuộc hẹn đột xuất nghe cô bạn tỉ tê chuyện trên trời dưới đất, nhớ cả mùi gắt gỏng của Sài Gòn những hôm sáng nắng chiều mưa… thì ra chỉ khi đi thật xa thật lâu như thế này để biết nhớ biết thương cái mảnh đất quá đỗi quen thuộc bao nhiêu năm. Dường như con người, nhịp sống và cả cái tình yêu với Sài Gòn không chỉ là ngọn cỏ cành cây hay những tòa nhà chọc trời, mà là hơi thở là máu thịt của tôi từ khi nào không biết. Đôi khi, tôi bỏ quên đi những thứ thân thuộc, và chỉ khi chia xa tôi mới hiểu mình cần nó biết bao nhiêu.
Bến zhangye (Trương dịch)
Tôi gần như không điều khiển được những giọt nước đang chực trào trong khoang mắt vốn dĩ khô khốc của mình. Tôi của hành trình 25 năm trưởng thành dường như tái hiện như những thước phim sống đông: Tôi thấy mình của những năm ấu thơ hay vòi vĩnh ba mẹ mấy món đồ chơi lung linh lấp lánh, tôi thấy mình của những năm cấp 3 ngây ngô trong thứ tình cảm lạ kì với cậu bạn cùng trường hay tôi của tuổi 18 bỡ ngỡ bước chân lên Sài Gòn rộng lớn, xa hoa. Tôi thấy cả mình những năm khởi nghiệp cùng cô bạn bao gian nan nhưng luôn không ngừng nhủ lòng “Đừng khóc ở Sài Gòn”. 25 tuổi, có rất nhiều và cũng mất rất nhiều, tôi tự hỏi liệu cuộc đời sẽ xô đẩy mình đến những chông chênh và những lựa chọn khắc nghiệt nào giữa tương lai sự nghiệp gia đình và đam mê……Bên ngoài sương mù giăng lối nhưng hai cô bạn của tôi vẫn đang say giấc nồng sau chuyến đi dài. Tôi rảo mắt xung quanh, rồi lại dừng lại ngắm nhìn 2 cô gái mạnh mẽ cùng mình rong ruổi suốt 17 ngày qua. Chặng hành trình ngắn chỉ trong 2 từ “1 tháng” nhưng lại dài với cả bọn khi một ngày thức dậy là bao nhiêu thứ cần đắn đo, cân nhắc. Thời gian di chuyển chiếm hơn 50% chuyến đi nên cả bọn như chạy giặc khi ghé vào các điểm tham quan. Chi phí có hạn nên chúng tôi chỉ lựa chọn trải nghiệm những món ăn nổi tiếng khu vực đôi khi cả ngày chỉ dám ăn ngon 1 bữa. Tiền vé vào cổng ở đây khá cao những nơi rẻ thì 40-50 tệ tính cả xe bus thì cũng phải 70-80 tệ nơi cao cấp cable cab thì phải 200 tệ có khi lên đến 220 tệ( gần 700k tiền việt vé vào cổng là quá cao). Một số chỗ chấp nhận thẻ sv quốc tế một số thì ko nên đi chơi chỗ nào cũng tốn tiền vé rất nhiều. Chúng tôi tiết kiệm tiền & thời gian bằng cách đặt các chuyến tàu khuya thường là tối ngủ tới sáng rồi đi chơi, có khi gửi vali ở left luggage vừa đỡ đốn time vừa đỡ tốn 1 đêm hostel. Và đương nhiên, phương tiện di chuyển chủ yếu vẫn là đôi chân khi đa số là đi bộ, đi bus, metro…
Những chuyến tàu nhanh với tốc độ có khi lên đến 300km/h
Có thú vị gì không những chuyến đi như thế, có rất nhiều: từ tận mắt chiêm ngưỡng những kì quan thiên nhiên tuyệt hảo đến những trải nghiệm mới về văn hóa & đời sống con người, hay đơn giản chỉ là nét ẩm thực độc đáo… nhưng điều làm tôi cảm thấy tự hào nhất là cách mà cuộc sống dạy mình cách sinh tồn. Đó là cách tôi học cân đối chi tiêu để chuyến đi hợp lí nhất, là cách tôi linh hoạt lựa chọn cho mình những phương án tiết kiệm tối đa thời gian và xây dựng cho mình những mối quan hệ mới…. Một chuyến đi vì đam mê của những con người yêu xê dịch, một hành trình khắc sâu trong tâm trí của những ngày còn trẻ để một mai già đi còn cái tự hào với con cháu là đã có thời rồ dại một mình lang thang xứ Tàu thế nào
Những tưởng tượng về con đường tơ lụa dần dần định hình từ tình Cam túc.Cam Túc thuộc vùng lãnh thổ phía Tây Bắc Trung Quốc, nằm giữa tỉnh Thanh Hà, Nội Mông và cao nguyên Hoàng Thổ. Phía Bắc giáp với Mông Cổ, phía Nam có sông Hoàng Hà chảy qua. Vào thời nhà Tống, Cam Túc được hợp thành từ 2 châu của thời đại trước là Cam Châu và Túc Châu. Trong thời kỳ phong kiến, Cam Túc là tiền đồn chiến lược và là mắt xích quan trọng trên “con đường tơ lụa”
Vẻ đẹp hùng vỹ của sông Hoàng Hà – con sông mẹ của Trung Quốc, Gia Dục Quan (Gia Cốc Quan) – thiên hạ đệ nhất hùng quan và là khởi điểm cực Tây của Vạn Lý Trường Thành, thành cổ Đôn Hoàng nằm giữa sa mạc Minh Sa, hang đá Mạc Cao – Thiên Phật Động với kho tàng tượng Phật và bích họa Phật giáo đồ sộ hàng ngàn năm tuổi… là những trải nghiệm đặc biệt ấn tượng trong hành trình “Con đường tơ lụa” sẽ chờ đón tôi như thế nào.
View sông núi đẹp ngỡ ngàng từ tàu nhìn ra
Có mặt tại Lan Châu khi đồng hồ điểm 2h30 trưa, vẫn như cũ chúng tôi cố gắng tìm taxi để để chỗ cần đi nhanh nhất có thể. Bằng vốn liếng ngôn ngữ ít ỏi và vài hình ảnh sưu tầm chúng tôi nhanh chóng tìm được taxi đi qua khu công viên địa chất Đan Hà 2 chiều là 200 tệ cho cả chuyến đi gần 40km. Không còn nhiều thời gian để cân đo đong đếm, chúng tôi lên xe và bắt đầu.
Đoàn đường gần tới công viên địa chất Đan Hà
Đến Công viên địa chất quốc gia Trương Dịch Cam Túc, chúng tôi mua vé hết 75 tệ bao gồm bus. Dưới cái rét buốt tầm 8 độ và từng đợt gió thổi, cái lạnh cắt da thịt không to hơn nỗi lo về cảnh sắc nơi đây không như ý muốn.
-“Mấy giờ rồi?”
-“4 giờ mất tiêu “màn hình điện thoại đánh bật dòng cảm xúc háo hức của 3 con người nhanh hơn tốc độ ánh sáng.
“Just enjoy, we do best already” – Okay, chiến tiếp.
Bảng giá hãy dùng thẻ sinh viên quốc tế để được giảm giá nhé
Tiếc nuối vì không thể Chiêm Ngưỡng rực rỡ dưới nắng trời như vầy
Được tô vẽ đầy thiên sắc là những dãy núi đa sắc được Unesco công nhận là kỳ quan thế giới – đó là điều tôi biết về Đan Hà. Những tấm ảnh photoshop nhiệm màu cùng những pha kéo sáng kéo saturation hết nấc nhiều lần khiến tôi mắc bẫy nên long không khỏi những câu hỏi ái ngại “Liệu Đan Hà có đẹp như hình và lời đồn”
Xe bus đưa chúng tôi đi ra khá xa, những vệt màu ánh sáng dưới bóng mặt trời phủ lên dãy núi lấp ló xa xa dần hiện ra trước mắt. Đôi chân chạm khỏi xe bus, Đan Hà hiện ra tuyệt hảo khiến chúng tôi vẫn ko tin vào mắt mình. Bỏ xa đám đông nhốn nháo phía sau, tôi vồ lấy Đan Hà như sợ mọi thứ sẽ tan biến ngay lập tức. Leo lên đỉnh trước những cơn gió lớn để chứng kiến sự đồ sộ và huyền ảo chốn này, quả thật cứ như rơi vào sao Hoả ngắm nhìn những tầng địa chất khác thường. Ở trái đất có thể tồn tại cảnh sắc này sao, tôi thật sự đang mơ đúng không. Gió vẫn ko ngừng thổi tay chân dần lạnh như băng đăng, tôi vẫn quyết tâm cởi chiếc áo khoác dày làm vài tấm hình đẹp nơi này. Có lần 2 không, chắc là không rồi, vậy tại sao không liều lĩnh
Mọi góc của Đan Hà đều đẹp mê lòng
Không hiểu sức lực đâu mà chạy một mạch lên đỉnh từ nơi xa xa kia
Công viên địa chất có diện tích khoảng 322 km vuông với các dãy núi được hình thành nên từ nhiều lớp sa thạch đỏ và trầm tích ép vào nhau trong hơn 24 triệu năm. Theo thời gian, các lớp đá bị bào mòn, để lộ ra những đường sọc màu lạ thường cũng như tạo nên địa hình lởm chởm đặc biệt của khu vực núi nơi đây với các khe núi, cột đá, khe suối, thác nước, thung lũng tự nhiên cùng các mảng màu sắc, hình dáng và cấu tạo độc đáo
Được hình thành từ sa thạch đỏ với đặc trưng là các vách núi thẳng đứng, do phong hoá và xói mòn gây ra
Danxia trong tiếng Trung có nghĩa là “đám mây hồng” được hình thành từ khối đá sa thạch đỏ bị xói mòn qua thời gian.
Với cảnh quan độc nhất vô nhị, Địa mạo Đan Hà được UNESCO công nhận là di sản thế giới vào năm 2010
Để đến được những điểm tham quan bắt buộc bạn phải đi bus qua các con đường ngoằn nghèo và leo bộ cũng khá xa nhe
Tâm trạng lúc này là “Quái, vẫn chưa thấy đẹp như trên mạng?”
Mặc cái áo cũng hợp quá chứ!!
Pose kiểu này là phải dàn trận chặn đầu quân tứ phía chứ đông lắm, toàn mấy tour du lịch người già cả thôi và chủ yếu là Trung Quốc
3 đứa on the top của chặng đầu tiên
Trạm tiếp theo khá xa, đường đi cũng khá dốc nhưng chúng tôi vẫn lên đỉnh cùng nhau. View núi được mở rộng hơn về 8 phương 10 hướng, chập chùng, hình dáng đa dạng và ở đâu cũng nghịt người.
Có 2 con đường để lên trạm thứ 2, đường đi khá dốc
Những ngọn núi ở đây có phần màu sắc không bằng các khu khác vì xen kẽ màu xám, xanh rêu, nhưng cũng đủ thấy sự đa dạng các khối cầu vồng
Đây là trạm đi xuống, luôn có những chuyến xe bus chạy liên tục để di chuyển giữa các trạm
Chúng tôi lưu giữ bằng hình ảnh của Đan Hạ theo cách của mình, và anh chàng họa sĩ cũng đang lại Đan Hà của riêng anh với cách rất khác. Tranh chưa hoản chỉnh, còn đợi chưa lên màu nhưug tôi đoán chắc sẽ đẹp như chính cái cách anh cảm nhận bằng tâm hồn mình.
Đan Hà qua góc nhìn của Hoạ sỹ
Khung cảnh mỗi nơi mỗi khác của Đan Hà
Con đường ở trạm thứ 3 khá dài và rộng, cần nạp năng lượng trước khi đi tiếp nhé
Hai cô bạn đã khá mệt nhưng vẫn không giấu nổi niềm vui khi được đặt chân tới đây
Một tấm góc xa
Một tấm xoá phông
Toàn cảnh trạm thứ 3
Nhiều người chọn cho mình chỗ thích hợp nhất để tự sướng chụp hình và ngắm nhìn trọn vẹn nhất khung cảnh nơi đây. Không phải tất cả màu của các dãy núi đều là cam xen đỏ, vẫn có những dãy núi màu xanh , xám , trắng xen kẽ. Cô bạn tôi đùa rằng “ do ngừoi ta vẫn chưa sơn kịp” chúng tôi lại được phen cười oà.
Những con đường thơ mộng như trong cổ tích
360 đan hà
We are so happy
Thời tiết ở đây lạnh buốt xương luôn í chứ chẳng đùa
Đoạn cuối mới có phim hay và trạm cuối cùng cũng là nơi tập trung đông người nhất trong 4 trạm dù đường đi xa và cao nhất. Cô bạn tôi bất giác đứng sững lại giữa dòng người đông như kiến và vỡ oà “ôi hạnh phúc quá”. Tôi tự hỏi liệu khung cảnh này là thật hay chỉ là giấc mơ, tự cấu véo mình thật đau để chúng tôi tin rẳng mình đang đứng ở một nơi gọi là kỳ quan thế giới. Từng mảng màu của Đan Hạ đổ dài thành một bức tranh ánh lên những sắc cam vàng đỏ nâu. Tôi tin một khoảnh khắc nào đó, Đan Hạ đốt cháy trong lòng tôi một ngọn lửa hừng hực, xua tan cái lạnh nơi đây. Tôi chỉ ước mình có thể tìm được ngôn ngữ nào để nói lên cho hết vẻ đẹp của nơi đây. Từng đoàn người vẫn nén chân dừng lại đứng đây thật lâu để có thể có những tấm ảnh tuyệt vời nhất.
Chuyến xe bus đưa chúng tôi đến trạm cuối cùng
Oh my god, đông nhất trong tất cả các trạm
Những chiếc chuông gió gửi gắm bao nhiêu ao ước của mọi người tới đây
Cô bạn Trung Quốc chụp cho tôi tấm hình quá chuẩn, chân dài miên manRặng Đan Hà hùng vĩ là một tác phẩm nghệ thuật tuyệt đẹp của thiên nhiên
Phải mất 24 triệu năm để hình thành các mỏ khoáng sản, để tạo thành những thế đá này. Theo thời gian, các lớp khoáng sản này đã được nén vào trong đá và sau đó, một uốn gấp nhẹ, chậm và không thể hình dung của sự va chạm giữa mảng lục địa Ấn-Úc với mảng Eurasia, đã dẫn đến sự ra đời của phong cảnh siêu thực này. Những màu sắc tuyệt vời là kết quả của sự xói mòn và hoạt động kiến tạo. Mảng kiến tạo, gió và nước đã tạo ra những khối đá nổi bật, các rãnh, vách đá, thác nước, những đỉnh núi nhọn hoắt và những hang động rộng lớn. Tất cả trong một cảnh quan khô cằn
Với những dải màu sặc sỡ trải dài trên khắp các dãy núi, hẳn là nhiều người phải dụi mắt vài lần vì không thể tin đây là ngọn núi hoàn toàn có thật
Vô số ngọn đồi và thung lũng, tuyệt vời trong màu đỏ, vàng, cam, xanh lá cây, trắng, xám nhạt, xám và các màu sắc khác nữa, tạo ra cảm giác về một nơi có vẻ đẹp hiếm hoi, chỉ tồn tại trong chuyện cổ tích
Những phiến đất đá nhiều màu sắc ở nơi đây được hình thành do các lớp sa thạch (đá cát) màu và khoáng chất ép vào trong quá trình biến động địa chất ở khu vực. Sa thạch là đá trầm tích vụn cơ học với thành phần gồm các hạt cát được gắn kết bởi xi măng silic, canxi, oxit sắt
Bạn sẽ khiến bạn thán phục với tài “tô vẽ” của tạo hóa
Không còn nghi hoặc gì, Đan Hạ thật sự là kì quan thế giới bởi sự độc đáo, ngoạn mục, hấp dẫn . Nhưng ngọn núi được đặt tên như monoclinic moutain được những tầng nằm ngang nguyên thuỷ sau khi được xếp tầng nhô ra đẩy ra với sự di chuyển của vỏ trái đất tạo nên những sườn đồi nghiêng hoặc một biểu tưởng đầy ý nghĩa là tháp rùa. Những ngọn núi nhiều màu được gọi là là red sandstone, đây là địa hình tháp cao hình thành bởi sự ảnh hưởng đa dạng bao hàm của sự sói mòn, phân chia, tan rã, sự sụp đổ theo trọng lực trong kỷ kreta. Nó dường như có ý nghĩa như rùa siêu nhiên nhìn lên bầu trời vừa bảo vệ canh gác chi phối bên cạnh rồng và cũng là minh chứng cho 100 triệu năm thay đổi kì diệu Rời khỏi nơi đây trong sự tiếc nuối, nếu trời ko lạnh thì chúng tôi có thể ngắm hoàng hôn ở đan hạ nhưng do thời tiết quá lạnh và gió mạnh nên chúng tôi đành phải hẹn lại thôi
trông như một bức tranh sơn dầu khi sự tồn tại của những hòn đá đỏ lớn tương phản với màu xanh của cây cối nơi đây
Full view
Nó dường như có ý nghĩa như rùa siêu nhiên nhìn lên bầu trời vừa bảo vệ canh gác chi phối bên cạnh rồng
Một tấm hình ở nơi cao nhất trong công viên địa chất
Thời tiết quá lạnh chúng tôi không thể chịu đựng thêm nữa để đón hoàng hôn và bỏ cuộc ra về
Hoàng hôn có 1-0-2 tuyệt đẹp ở Đan Hà
Hoàng hôn ở đây xuống trễ hơn mọi nơi cỡ 7h30 tối mới chập chờn tối
Trên đường về thấy mặt trời lặn ở rừng hoa trước đường vào đan hạ chúng tôi kêu bác tài dừng lại ở đây ngta trông hoa vào thăm quan miễn phí nếu hái hoa sẽ bị phạt 10 tệ đủ màu sắc từ tím vàng đỏ xanh cam, và có câu slogan rất hay, if you choose i will give u a color
Vừa mới xuống xe cô bạn đã kịp chạy qua bên đường để tác nghiệp
May mắn khi bác tài chịu dừng xe và đợi chúng tôi ở đây
Khung cảnh hữu tình nơi đây với đa sắc màu của hoa và núi
Hoàng hôn là thứ con người nghĩ mình cần ngắm thêm ở những nơi khác nhau, và đây là một trong những hoàng hôn đẹp nhất ở Trung Quốc
Những chiều hoàng hôn đốn rụng tim chúng tôi như cái cách Đan Hạ khiến chúng tôi lao xao không nỡ rời
Những chiều thu hoàng hôn ấy đi vào miền kí ức khó quên của mỗi chúng tôi
Xe đưa chúng tôi đến lanzhouxi để kịp đón chuyến tàu nằm đi đôn hoàng, bác tài lấy thêm 40 tệ vì đường khá xa tới nơi chúng tôi ko quên đáp trả sự sự nhiệt tình bằng chút ít tiền tip, bác dẫn tới quán ăn gần trạm tàu lửa ăn cũng rất ngon Tàu hũ và thịt heo kho lúc sau bạn tôi thèm canh bèn gọi 1 tô canh to ình, sau bữa ăn này chúng tôi hứa với nhau sẽ chỉ gọi 2 món thôi vì lần nào cũng dư và đồ ăn cũng rất nhiều
Các món ăn đặc trưng của Trung Quốc, rất đậm đà, nhiều dầu mỡ và 1 phần cũng bigsize
Chào Đan Hạ, chào Trương Dịch, chào những kiệt tác của nhân loại, lòng vừa kịp vướng vấn nơi đây chưa đủ lâu nhưng đã phải vội chia ly.
Cuộc chạy đua của thời gian, của ánh sáng và tôi đã thấy được cầu vồng nơi cuối con đường!